$type=ticker$cols=4

$type=slider$meta=0$snip=0$rm=0

Chiếc Giày Của Lọ Lem | Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114 - Tháng 3 Năm 2015

Chiếc Giày Của Lọ Lem | Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114 - Tháng 3 Năm 2015; Truyện Ngắn Trà Sữa Cho Tâm Hồn; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số Mới Nhất; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Năm 2015
























1. Cậu ta mua một hộp màu rẻ tiền, chừng ba chục ngàn đồng, từ một cửa hiệu tạp hóa đang thanh lý hàng, cửa hiệu đó sắp đóng cửa, hình như do buôn bán thua lỗ.
Hộp màu không biết đã nằm mốc meo trong cửa hiệu đó bao lâu. Cậu ta lấy lo màu cam, đổ ra cốc nước trắng rồi khuấy đều. Màu nhạt, cậu ta lại đổ thêm màu. Màu đậm, cậu ta đổ thêm nước. Cậu ta pha màu hoài, pha hết nguyên đêm thứ Bảy. Vậy mà cậu ta vẫn không pha được màu cam mình thích.

Cậu ta nằm vật ra giường. Rồi cậu ta ngủ, rồi mơ. Lúc tỉnh lại cậu ta vẫn nhớ như in. Hẳn là vì giấc mơ này có Hương. Cậu ta tựa cằm lên chấn song cửa sổ, từng cảnh trí của giấc mơ hiện lên rõ rệt, như khung trời xanh biếc ngoài xa.

Giấc mơ chảy tràn nắng, tưởng như đã làm rớt ra trên nền trời ngoài kia, làm cho mùa Đông ngày Chủ Nhật có nắng thật ngọt. Trong giấc mơ của cậu ta, một chiếc xe tải đang chạy bon bon trên đường. Hương ngồi bon bon trong thùng xe, xung quanh chất đầy táo. Những quả táo đỏ rực. Xe lắc lư, Hương cũng lắc lư, những quả táo xô vào nhau. Cơn gió vờn qua tóc bạn ấy. Hương ở đó, mặc váy màu xanh táo, vẫn mang đôi giày màu cam dạ quang. Chính cái màu cam mà đêm qua cậu ta không sao pha được.

Cậu ta bật đài radio, đúng lúc bài hát ấy được phát. Bài hát ấy thật buồn. Hương cũng từng hát bài này bằng chất giọng buồn như thế, trong một cuộc thi âm nhạc cấp truờng. Hôm đó trời mưa, cúp điện cả ngày nhưng trường vẫn thi hát. Hương và các thí sinh khác đều phải hát chay. Nhưng chỉ giọng ca của bạn ấy thôi, cũng đã đủ buồn như những cơn mưa rồi.

"Tôi hỏi cây tần bì, người tôi yêu ở đâu
Tần bì chỉ lắc đầu không đáp
 Tôi hỏi cây phong, người tôi yêu ở đâu
 Phong trút xuống lá mùa Thu vàng rực

Tôi hỏi mùa Thu, người tôi yêu ở đâu\
 Mùa Thu đáp bằng cơn mưa tầm tã
Tôi hỏi mưa, người tôi yêu ở dâu
Mưa rả rích khóc bên ngoài cửa sổ

Tôi hỏi trăng người tôi yêu ở đâu
Trăng lặng lẽ núp mình sau mây tối
 Tôi hỏi mây, người tôi yêu ở đâu
 Mây tan ra giữa trời xanh vời vợi. * (*)

Trong trí nhớ của cậu ta, âm nhạc và thơ ca nước Nga mới buồn làm sao. Hương thích chép nhũng vần thơ của "Mùa lá rụng" trong cuốn sổ nhỏ. Cuốn sổ có bìa in hình mười hai cung hoàng đạo. Sổ tay của bạn ấy, trang nào cũng chỉ viết vài dòng.

2.  Đầu tuần, cậu ta đến lớp. Tụi con gái túm tụm một góc, thì thầm to nhỏ với nhau, xem chừng bí mật ghê lắm. Một cô bạn đến hỏi cậu ta. Có phải chiều thứ Bảy rồi Hương đến lớp không? Cậu ta ngạc nhiên, sao tự nhiên mọi người lại quan tâm đến Hương đến thế?

Không biết lúc đó có bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm vào cậu ta. Có lẽ ngần ấy năm học, trừ những lần phát biểu trong các dịp lễ kỉ niệm của trường, cậu ta chưa từng được nhiều người trông chờ, kì vọng, mong đợi một điều cậu ta săp nói đến thế. Chỉ trong vài giây mà đủ loại biểu cảm lóe lên trong ánh mắt từng ấy con người.

Rồi cậu ta gật đầu. Cô bạn quay về phía đồng bọn, gật gù. Cậu ta ngạc nhiên khi thấy trong hội bạn có cả Nguyệt và Linh hai người bạn thân thiết nhất của Hương. Rồi không ai hỏi cậu ta thêm điều gì nữa. Chừng như cậu ta đã trở thành người vô hình. Họ lảng đi, họ vô tình hoặc cũng có thể là cố tình tránh cậu ta. Cậu ta không hiểu. Lúc ấy, cả Đức và Hương đều chưa đến.

Cậu ta ngồi cùng bàn với Đức, bàn cuối lớp. Hương ngồi bàn đầu, vốn chẳng liên quan gì đến nhau. Bạn ấy và Đức ở cùng làng, học chung mẫu giáo, tiểu học, cấp hai rồi đến cấp ba. Chừng ấy năm biết nhau vậy mà Đức bảo, đến tận bây giờ Đức và bạn ấy mới thân nhau đến thế.

Hôm nọ, Đức đến rủ Hương đi học. Bình thường Đức chỉ đợi Huơng ở đầu ngõ. Mà hôm đó, không hiểu vì lý do gì " cũng rất có thể là chẳng vì lý do gì, Đức vào tận nhà đợi Hương. Bạn ấy đang nấu ăn. Đức bảo rằng chưa bao giờ Đức thấy Hương đảm đến thế. Bạn ấy chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình. Đức không muốn đợi Hương ở phòng khách. Đức thấy ngại, rốt cuộc Đức vẫn đợi bạn ấy ở đầu ngõ.

Cậu ta vẫn luôn lắng nghe những mẩu chuyện của Đức bằng vẻ dửng dưng, như cho qua chuyện. Nhung trong vài giây ngắn ngủi, cậu ta đã nghĩ thế này: Có phải ngày nào Đức cũng phải đợi Hương rất lâu không? Hình như Đức chẳng thấy phiền vì điều này. Đầu tiên, Đức đợi ở con ngõ đó lúc bảy giờ. Hôm sau, bảy giờ kém năm. Hôm sau nữa, bảy giờ kém mười. Và rồi dần dần đến ngày hôm đó, Đức đến quá sớm. Đức không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi một mình nữa. Đức đến và thông báo về sự có mặt của mình với bạn ấy.

Thứ Bảy vừa rồi, bàn cậu ta và Đức trực nhật. Hai thằng con trai ở lại quét lớp. Chiều đó cậu ta và Đức học lớp Hóa. Hương học khối A1 nên được nghỉ. Hai thằng quét lớp xong định khóa cửa nhưng không sao tìm thấy chìa khóa. Cậu ta hỏi Đức đã cầm chìa khóa của tổ trưởng chưa? Đúc bảo rõ ràng là cầm rồi mà giờ tìm hoài không thấy. Cậu ta ngán ngẩm lắc đầu với Đức, rồi bỗng đâm ra khó hiểu khi thấy Đức gọi điện cho Hương.

-        Hương đâu có chìa khóa?

Cậu ta nhăn mày, nói bằng giọng không mấy thân thiện ngay sau khi Đức cúp máy. Cậu ta không hiểu nổi hành động của Đức. Rồi sau đó cậu ta càng ngạc nhiên hơn, khi Đức thản nhiên bảo rằng Hương sắp đến. Cậu ta tự hỏi, Hương đến làm gì? Hương đến cũng đâu giải quyết được chuyện gì?

Đức bảo chắc chìa khóa chỉ rơi quanh đây thôi. Hai thằng sẽ cố tìm lại trong lúc đợi Hương đến. Nhưng cậu ta thấy thật kì quặc làm sao, tại sao Hương lại lên trường?

Môt lát sau thì Hương đến. Rốt cuộc thì cả ba vẫn không tìm thấy chìa khóa. Cậu ta nghĩ ngợi rồi quyết định gọi cho tổ trưởng. Tổ trưởng bảo chắc chắn Đức đã cầm chìa khóa rồi. Cậu ta nhắc tổ trưởng cứ thử tìm lại coi sao. Tổ trưởng gật gù rồi không ngờ thông báo tỉnh queo, ha ha không hiểu sao chìa khóa lại ở chỗ minh. Cậu ta nhờ tổ trưởng đến khóa cửa lớp. Tổ trưởng bảo muộn lắm rồi xuống phòng bảo vệ mượn chìa khóa đi.

Cậu ta, Hương và Đức xuống phòng bảo vệ, nhưng họ không cho mượn chìa khóa, cả ba thấy khó xử quá chừng. Nếu không khóa được cửa, tập thể lớp sẽ bị phạt. Mà cụ thể hơn, Đức chính là người chịu trách nhiệm trực tiếp.

Rồi Hương chợt "A" một tiếng. Hương bảo rằng lớp tiếng Nhật mỗi hôm học một phòng, để hôm nay Hương bảo thầy học ở lớp của cả ba. Lóp tiếng Nhật học xong, phòng bảo vệ luôn có trách nhiệm phải khóa cửa lớp. Vậy là hợp lý quá chừng!

Đức bảo Hương giỏi quá. Tận lúc này cậu ta mới nhớ tối nay Hương học lớp tiếng Nhật. Cậu ta thở phào trong lòng. Vậy mà cậu ta còn nghĩ vì Đức mà Hương đi xe lên tận trường” Nhà Hương cũng đâu có gần trường.

Giờ thì cậu ta nghĩ lại tất cả sự việc ngày thứ Bảy hôm ấy, xong lại tự hỏi tại sao tụi con gái biết? Liệu có phải ai đó học lớp tiếng Nhât cũng bất chợt đi sớm như Hương? Không biết với lối suy diễn kinh dị của tụi con gái mọi chuyện đã đi xa đến đâu. Rất có thể mọi người đang đồn thổi chuyện của Hương, và Đức. Mà biết đâu chuyện đó là thật? Chẳng phải cậu ta cũng luôn đinh ninh trong lòng như vậy sao? Hay tại cậu ta cũng chẳng khác gì tụi con gái, luôn thích suy diễn quá chừng?!

3. Rốt cuộc thì mấy ngày sau, cả lớp lan truyền tin Đức và Hương đang là một đôi. Hương và Đức đều không lên tiếng. Nhưng cậu ta biết họ đang tránh mặt nhau. Cậu ta muốn thanh minh giúp Hương. Nếu chỉ vì chuyện hôm thứ Bảy mà Hương bị hiểu lầm thì tội quá.

Nghe đâu, tin đồn này đã được xác thực bởi Nguyệt và Linh. Liệu có phải hai cô bạn cũng nhầm lẫn? Lúc ra về, cậu ta đợi hai cô bạn ở hành lang. Dạo gần đây, họ hình như không còn thân thiết với Hương như trước. Mà liệu Hương, Nguyệt, Linh có nhận ra điều ấy không? Cậu ta thấy họ dường như vẫn vui vẻ, chừng như sắp quên họ đã từng thân thiết với nhau rất nhiều. Liệu có phải cũng chính vì lẽ ấy mà Nguyệt và Linh càng tin tưởng hơn vào giả thiết Hương đang yêu?

Hai cô bạn là người cuối cùng ra khỏi lớp. Thật trùng hợp, hôm nay là ngày họ trực nhật. Họ có vẻ ngạc nhiên khi thấy cậu ta ở đây, vào lúc này. Cậu ta đứng chặn trước cả hai, nói thật nhanh:

-        Hôm đó, hôm thứ Bảy đó Hương có lớp tiếng Nhật.

Họ ngẩn ra nhưng rồi gần như hiểu ngay lập túc. Nguyệt định nói điều gì đó, nhưng rồi cô bạn chỉ biết nhìn Linh. Đến lúc này thì cậu ta có thể chắc chắn rằng cả hai cô bạn thân thật thân vớí Huơng cũng hiểu nhầm. Mà cứ cho tin đồn ấy là thật đi chăng nữa, việc họ cố tình hiểu sai về Hương làm cậu ta không vui chút nào. Mọi người trong lớp đối xử với Hương cứ như thể bạn ấy cuồng Đức quá chừng. Cậu ta lao nhanh khỏi khu phòng học, vừa đi vừa tự hỏi liệu Hương có buồn nhiều không.

Lúc ra bến xe, cậu ta gặp ngay Hương. Hôm nay chắc Hương không đi học cùng Đức nữa rồi. Bến xe đông kín người, cậu ta chẳng dám đến gần bắt chuyện với Hương. Rồi xe buýt đến, mọi người lên hết. Chỉ còn cậu ta và Hương ở lại.

-        Sao Vinh không lên? Hương hỏi cậu ta với vẻ thắc mắc.            .

Cậu ta lắc đầu. Cậu ta và Hương mỗi người ngồi ở một đầu ghế chờ. Cậu ta muốn nói gì đó quá. Nhưng cậu ta không biết bắt đầu từ đâu. May mà Hương lên tiếng trước.

-        Vinh nhìn kìa - Hương chỉ về chiếc xe buýt ở cuối con đường, đang dừng lại vì đèn đỏ. Vinh đoán xem liệu có thể nhét bao nhiêu quả bóng golf vào một chiếc xe buýt?

Cậu ta lắc đầu, bao vấn đề này hóc búa quá, mình chuyển sang chủ đề nào dễ dễ chút được không? Hương bảo cậu ta thử ví dụ về một chủ đề dễ dễ nghe coi sao. Ví như chuyện cổ tích của tụi trẻ con ấy. Hương gật đầu chờ đợi. Cậu ta loay hoay tìm từ ngữ cho thật chính xác, rồi hỏi Hương có nhớ chuyện cổ tích về nàng Lọ Lem không? Bạn ấy bảo nhớ chứ.

-        Thế Hương có bao giờ nghĩ về một hướng rất khác của câu chuyện ấy không?

Hương trầm ngâm thật lâu, bảo cậu ta có phải muốn nhắc đến chuyện chiếc giày thủy tinh bị rơi không? Cậu ta sửng sốt, không chắc điều Hương đang nghĩ có giống điều cậu ta đang nghĩ đến không.

-        Suốt những năm thơ ấu, tớ vẫn luôn thắc mắc. Tại sao đôi giày ấy vừa khít với Lọ Lem mà lại có thể bị rơi ra?

Rõ ràng là không phải. Hương không biết điều cậu ta, muốn nói đến. Nhưng cậu ta không thể cắt ngang lời Hương.

-        Nhưng giờ lớn hơn, tớ đã hiểu, có những yêu thương dù khít chặt đến mấy thì nếu không cẩn thận vẫn sẽ đánh mất.

-        Nãy tớ đã nghe thấy những gì cậu nói với Nguyệt và Linh rồi. Thật tình không phải tớ theo dõi hay cố tình nghe lén Vinh đâu. Vốn hôm nay tớ đã định sẽ nói chuyện thẳng thắn với hai đứa nó. Tớ không thể để hai đứa hiểu nhầm mình được. Dù sao cũng phải cảm ơn Vinh.

-        Dạo gần đây tớ tự thấy mình dành nhiều thòi gian cho Đức hơn, nên số thời gian dành cho Nguyệt và Linh cũng ít hơn. Tớ không thể đòi hỏi tình cảm vẫn bền chặt như trước nếu không chịu dành thời gian với hai đứa nó được. Tớ sẽ, không trách chúng nó vì đã không hỏi thẳng tớ mà suy diễn lung tung.

Rồi giọng Hương thật buồn, hệt như những câu hát tiếng Nga đang vang lên trong đầu cậu ta lúc này.

"Ơi bạn thân, bạn duy nhất của tôi,
Nói tôi nghe, nàng trốn đâu mất vậy
 Bạn yêu ơi, hãy chỉ giùm tôi với.
Người tôi yêu bây giờ ở nơi dâu

Bạn của tôi, người trung tín của tôi
 Bạn đáp lời, những lời chân thật nhất
Rằng: "Bạn ơi, người bạn yêu thuở trước;
Người của bạn thuở trước, bạn ơi
 Người của bạn, người thương yêu của bạn.
Người ấy bây giờ là vợ tôi" (*)

- Thực sự thì tớ vẫn muốn thẳng thắn công khai chuyện của mình và Đức với cả lớp. Nhưng không phải bằng cách này, và cả vào lúc này nữa. Tớ biết mọi người đang nghĩ về tớ chẳng tốt đẹp chút nào.

Có lẽ, ở cái tuổi mười bảy này, và ở một nơi ngoại thành yên bình quá đỗi, người ta khó mà không bàn tán về chuyện một đứa con gái, vì một đứa con trai mà đi từ nhà lên trường hẳn vài cây số, chỉ vì một chuyện chẳng giúp ích được gì nhiều.

Sau đó là rất nhiều khoảng lặng. Chuyến xe buýt nữa cũng đã đi qua. Thế rồi, cậu ta hít một hơi thật sâu, căng đầy lồng ngực. Ngay khi cậu ta định nói về một điều rất khác thì Đức đến, với nụ cười thường trục trên môi. Hương nói tạm biệt rồi đi mất. Cậu ta không biết Đức từ đâu xuất hiện. Nhưng rõ ràng là Hương đang đợi Đức. Cậu ta không biết diễn tả cảm xúc của mình như thế nào nữa. Cậu ta tựa hẳn người vào tấm biển của bến xe buýt. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Đến mức cậu ta không kịp nói điều mình đã ấp ủ từ lâu...

Cậu ta chậm chạp. Cậu ta không đủ can đảm. Và cậu ta đã bỏ lỡ nhiều thứ. Thật ra, cậu ta không định nói về chiếc giày mà Lọ Lem đánh rơi. Cậu ta vốn định kể về một câu chuyện khác như thế này...

Như ngày bé, mỗi lần xem Cinderella, khi đến đoạn Lọ Lem đánh rơi chiếc giày, Hoàng Tử xuất hiện và nhặt được nó, cậu ta đều nhìn thấy một chàng trai khác - không rõ chàng ta là người hầu của Hoàng Tử hay là một hoàng tử khác của nước láng giềng. Chàng ta đứng đó, dưới ánh trăng chếnh choáng, bên cạnh bụi cây xanh tốt. Chàng ta đứng đó, và chỉ biết giương mắt nhìn. Rõ ràng chàng ta đã nhìn thấy Lọ Lem suốt buổi khiêu vũ ấy, rõ ràng chàng ta đã nhìn thấy chiếc giày bị rơi.

Thế nhưng, chàng ta đã chậm chân hơn Hoàng Tử mất rồi!

JATHY
(*) Lờ dịch bài hát “Tôi hỏi cây tần bi"


COMMENTS

BLOGGER: 1
Loading...
Name

An Yên,1,Bánh Bao Chì,1,Bảo Châu,4,Biết yêu,5,Blue,1,C Nguyễn,1,Cát Chan,1,Cất Nỗi Buồn Vào Hôm Qua;,15,Chang,1,Cho Những Ngày Chẳng Có Gì,8,Chưa Xa Đã Nhớ,9,Chúng ta rồi sẽ ổn thôi,2,Còn Chút Ngày Còn Chút Này Để Yêu,8,Cứ Chạy Những Bước Nhỏ,10,Cuộc Sống Là Một Món Quà,22,Danh Sách Truyện Teen,2,Đào Thu Hà,1,Đây Không Phải Chuyện Cổ Tích,12,Đi Đâu Cũng Nhớ Sài Gòn Và Em,2,Điều Cuối Cùng Ở Lại,9,Đôi Khi Muốn Có Ai Đó Cạnh Bên,7,DU MIÊN,7,DUNG KEIL,24,Dương An,2,Fuyu,21,Gào,1,Gari,8,Gemi,3,Góc Tâm Sự,27,Hà Ji,1,Hà Nhân,9,Hajime,4,Hạnh phúc gia đình,4,Hẹn Với Xuyến Xao Mùa Hè Năm Ấy,8,Hi Trần,14,Hikaru,1,Hikaru Đặng,1,Hoa Học Số 1179,1,Hoa Học Trò Số 1120,1,Hoa Học Trò Số 1169,1,Hoa Học Trò Số 1180,4,Hoa Học Trò Số 1182,1,Hoa Học Trò Số 1192,1,Hoàng Anh Tú,3,Hòang Vy,1,Hồng Trang,1,IMMAX,1,Iwai Shunji,6,JAINIE,1,Jathy,6,Jenny Han,2,Là Đánh Mất Hay Chưa Từng Có,8,LaBu,1,Linh Lang,1,Luật Chơi - Phan Hồn Nhiên,21,Lục Bảo,2,Lynh Miêu,20,Mai Hà Uyên,2,Mèo Đi Vớ,2,MIMAX,2,Min Vân,1,Minh Mẫn,3,Minh Minh,1,Minh Nhật,6,Một Giọt Đàn Bà,14,Mỹ Hạnh,1,Natalie,5,Ngọc Diễm,1,Ngọc Mitu,2,NGUYỄN ĐĂNG VĨNH TRUNG,2,Nguyễn Quốc Việt,1,Nhật kí cuộc sống,37,Những Cánh Thư Chưa Khép,1,Những Chàng Trai năm Ấy,1,Những Mùa Hoa Bay Đi,12,Những Trái Tim Đang Lớn,16,Nơi Những Cơn Gió Dừng Chân,6,PHẠM HOÀI THƯƠNG,1,Phạm Minh Châu,1,Phan Hải Anh,4,Phan Hồn Nhiên,1,Phương Lâm,1,Quà Tặng Cuộc Sống,1,Redo,1,Review Sách - Sách Hay Trên Giá Gỗ,1,Sau Lưng Một Vạt Nắng,19,Sky Talks Show,10,Skys Talk Show,1,Sưởi Ấm Trái Tim,10,T Phan,4,Tản Văn,27,Tản Văn Về Tình Yêu,3,Thale,1,Thanh Hải,1,Thành Phố Của Những Linh Hồn Lạc,3,Thư ngày gió ấm,8,Thư Tình Iwai Shunji,9,Thức Dậy Trên Mái Nhà,3,Thục Hân,2,Trá,1,Trà Sữa Cho Tâm Hồn,117,Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 130,4,Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 133,4,Trái Tim Dẫn Lối.,11,Trò Chuyện Đầu Tuần,5,Truyện ngắn đặc sắc,1,Truyện ngắn Hoa Học Trò,56,Truyện ngắn trà sữa,197,Tuổi học trò,6,Vân Anh,1,Việt Anh,1,Vũ Thu Hằng,1,Zelda,12,
ltr
item
kenhtrasua: Chiếc Giày Của Lọ Lem | Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114 - Tháng 3 Năm 2015
Chiếc Giày Của Lọ Lem | Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114 - Tháng 3 Năm 2015
Chiếc Giày Của Lọ Lem | Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114 - Tháng 3 Năm 2015; Truyện Ngắn Trà Sữa Cho Tâm Hồn; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số 114; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Số Mới Nhất; Trà Sữa Cho Tâm Hồn Năm 2015
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAgorGEoudEmD8NGpUknLNCm5KOjftfl_N-L9vXzISL7hgbNg4xfPwxa553cHIZmVna0i1fWKPAWOV2qZqh7bEwlcJ9Dy1C1mJxWUgRYufcA6rDSR8RJhS4_CYae9Z-rxKZqU_tpNwXGKe/s1600/IMG_6726.JPG
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAgorGEoudEmD8NGpUknLNCm5KOjftfl_N-L9vXzISL7hgbNg4xfPwxa553cHIZmVna0i1fWKPAWOV2qZqh7bEwlcJ9Dy1C1mJxWUgRYufcA6rDSR8RJhS4_CYae9Z-rxKZqU_tpNwXGKe/s72-c/IMG_6726.JPG
kenhtrasua
https://kenhtrasua.blogspot.com/2015/04/chiec-giay-cua-lo-lem-tra-sua-cho-tam-hon-so-114-thang-3.html
https://kenhtrasua.blogspot.com/
http://kenhtrasua.blogspot.com/
http://kenhtrasua.blogspot.com/2015/04/chiec-giay-cua-lo-lem-tra-sua-cho-tam-hon-so-114-thang-3.html
true
8625224024834097571
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share. STEP 2: Click the link you shared to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy